Thơ về cầu Tràng Tiền
Thơ về cầu Tràng Tiền

Tuyển tập thơ hay về Huế mộng mơ, thơ về cố đô Huế ý nghĩa

Từ bao đời nay, Huế đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các thi nhân và nhạc sĩ, nơi vẻ đẹp thơ mộng và trữ tình của mảnh đất cố đô được khắc họa qua những vần thơ đậm chất xúc cảm. Những câu thơ về Huế không chỉ là lời tỏ bày của lòng người, mà còn là những bản nhạc du dương, nhẹ nhàng dẫn dắt ta lạc vào không gian yên bình và cổ kính. Hãy cùng chúng tôi khám phá trọn bộ những bài thơ về Huế, nơi mà từng câu chữ như những nốt nhạc, chạm đến tâm hồn và đưa ta vào một thế giới đầy chất thơ.

Table of Contents

Thơ hay về dòng sông Hương thơ mộng

Mỗi bài thơ về sông Hương đều là một mảnh ghép quý giá trong bức tranh ký ức về mảnh đất cố đô. Sông Hương, với vẻ đẹp lặng lẽ và dịu dàng, đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho biết bao thi nhân. Trong dòng chảy thơ ca Việt Nam, có những câu thơ về Huế nổi tiếng của các tác giả lớn, không chỉ tôn vinh nét đẹp của sông Hương mà còn khắc sâu vào tâm hồn người đọc những ấn tượng không phai.

Thơ về sông Hương
Thơ về sông Hương

1. Tiếng hát sông Hương (1938) – tác giả Tố Hữu

Trên dòng Hương Giang

Em buông mái chèo

Trời trong veo

Nước trong veo

Em buông mái chèo

Trên dòng Hương Giang.

 

Trăng lên trăng đứng trăng tàn

Đời em ôm chiếc thuyền nan xuôi dòng

Thuyền em rách nát

Mà em chưa chồng

Em đi với chiếc thuyền không

Khi mô vô bến rời dòng dâm ô!

Trời ơi em biết khi mô

Thân em hết nhục dày vò năm canh.

Tình ôi gian dối là tình

Thuyền em rách nát còn lành được không?

 

– Răng không, cô gái trên sông

Ngày mai cô sẽ từ trong tới ngoài

Thơm như hương nhuỵ hoa lài

Trong như nước suối ban mai giữa rừng

Ngày mai gió mới ngàn phương

Sẽ đưa cô tới một vườn đầy xuân

Ngày mai trong nắng trắng ngần

Cô thôi sống kiếp đày thân giang hồ

Ngày mai bao lớp đời dơ

Sẽ tan như đám mây mờ đêm nay

Cô ơi tháng rộng ngày dài

Mỏ lòng ra đón ngày mai huy hoàng

Trên dòng Hương Giang…

2. Chơi thuyền trên sông Hương (1989) – tác giả Đồng Đức Bốn

Tình yêu trong lúc ngẩn ngơ

Bỗng dưng vớ được câu thơ làm thuyền

Bấy giờ vừa lúc trăng lên

Thuyền tôi ở giữa bốn bên chuông chùa

Bấy giờ sóng cứ ru đưa

Làm thuyền tôi đắm sao chưa đắm thuyền

3. Chiều Hương Giang (1981) – tác giả Nguyễn Khoa Điềm

Sau chiều nay, còn buổi chiều khác nữa,

Có thể mây cao, có thể nắng vàng,

Cơn gió thổi những buổi chiều chưa tới

Tóc bao người bay rợi cả không gian…

 

Nhưng chiều nay, con bò gặm cỏ,

Bên dòng sông, như chưa biết chiều tan.

Tôi với nó lặng im, bè bạn

Mắt nó nhìn dìu dịu nước Hương Giang.

 

Những buổi chiều, những buổi chiều quê hương,

Tôi đã sống và tôi chưa được sống,

Nhưng chiều nay, vô tình trong nắng muộn,

Mắt tôi nhìn trong suốt nước Hương Giang…

4. Cảnh Hương Sơn – tác giả Huyện Thanh Quan

Đệ nhất nam thiên ấy cảnh này,

Thuyền nan đón khách mái chèo lay.

Hai bên quả núi lồng hương suối,

Bốn mặt hoa ngàn rủ bóng cây.

Cửa Phật lơ thơ tầng đá dãy,

Chùa tiên bát ngát khói hương bay.

“Nam vô” tiếng dậy thưa trần tục,

Non nước Bồng Lai mới thấy đây!

5. Đêm khuya tự tình với sông Hương – tác giả Hàn Mặc Tử

Bây giờ chỉ có đôi ta

Bao nhiêu tâm sự Hằng Nga biết rồi

Thủa nước non đến hồi non nước

Sông Hương đành xuôi ngược đông tây

Soi lòng chỉ có đám mây

Đám mây phú quý những ngày lao đao

Sao mặt sông xanh xao ra dáng

Sao tình sông lai láng khôn ngăn?

Vì ai lắm nỗi chứa chan

Hay còn đợi khách quá giang một lần

Này thử hỏi, thuyền nan thả lá

Thuyền ai đây nấn ná bấy lâu?

Mặc ai khanh tướng công hầu

Không thèm chung đỉnh, lưng bầu gió trăng

Sao trời đất đãi đằng ra thế?

Sao mưa nguồn chớp bể luôn đêm?

Trong thành yến ẩm vui thêm

Tiếng ca lanh lảnh lọt rèm rèm thưa

Sông Hương hỡi, xuân vừa tơ liễu

Cả trăm hoa hàm tiếu nhởn nhơ

Vì đâu nước chảy lững lờ

Hay cho thế sự cuộc cờ chiêm bao

Ghét xa mã nao nao uốn khúc

Giận thời gian những lứa xuân xanh

Nhà ai khiêu vũ năm canh

Hơi men sực nức dưới thành đô xưa

Sao tức tối trôi bừa đi mãi

Chẳng buồn nghe cô lái thở than

“Thuyền em đậu bến Hương Giang

Chờ người quân tử lỡ làng tình duyên”

Thuyền lặng lẽ nằm yên với bóng

Nước sống xuôi dợn sóng bến thuyền

Trong thành ngủ chết con đen

Khoá xuân bỏ lỏng đến then chẳng gà

Hãy trông thử đền đài dinh thự

Dấu xưa, xưa tình tứ làm sao

Ô hay! Sóng chảy dạt dào

Chiếc thuyền vô định tạc vào bến mê

Sao trai gái đi về trong mộng

Mà sông Hương chẳng động niềm riêng

Trong thành để lạnh hương nguyền

Tiếng gà gáy nguyệt láng giềng còn say.

Tuyển chọn bài thơ về cầu Tràng Tiền – Hình ảnh lịch sử tại Huế

Cầu Trường Tiền không chỉ đơn thuần là một cây cầu bắc ngang sông Hương, mà còn là biểu tượng văn hóa và lịch sử quan trọng của thành phố Huế. Được xây dựng từ thời kỳ thuộc địa Pháp, cầu Trường Tiền đã chứng kiến biết bao biến cố lịch sử, những thăng trầm của mảnh đất Cố đô. Trong thơ về Huế, cây cầu này thường xuất hiện như một biểu tượng của sự kiên cường và bền bỉ, phản ánh tinh thần bất khuất và lòng tự hào sâu sắc của người dân nơi đây.

Thơ về cầu Tràng Tiền
Thơ về cầu Tràng Tiền

1. Phượng rực Trường Tiền – tác giả Văn Chung

Trường Tiền sáu nhịp uốn cong Hạ về phượng cháy rực hồng đẹp xinh.

Giai nhân mặc khách tự tình Ôi chao Huế đẹp như tranh tiên bồng.

Người đi ngớ ngẩn ngoái trông Người về thơ thẩn hoài mong một người.

Áo dài tím, trắng ẩn cười Tung bay trong gió thắm tươi má hường.

Nón nghiêng chờ đợi người thương Bao người tạo dáng bên đường ngẩn say.

Ơi o gái Huế má hây Dạ, thưa ngọt lịm làm ngây mắt nhìn.

Yến anh tài tử lặng im Bút hoa, máy ảnh ghi hình khắc tâm.

2. Trường Tiền – tác giả Lãng Du Khách

Huế kia nổi tiếng tím hoa

Sông hương mơ mộng thơ ca để đời

Trường Tiền phượng rủ cánh rơi

Lũ trẻ ngơ ngác xa rời tuổi thơ

 

Sông Hương vọng tiếng ầu ơ

Ngậm ngùi lỡ dở tình thơ học trò

Hai đứa ngồi chung con đò

Xuôi dòng sông mộng tay thò vớt hoa

 

Đẫm lệ những cánh phượng sa

Trôi theo con nước cánh hoa rập rờn

Phượng rủ cành xót buông lơn

Đung đưa theo gió vẫy vờn sông hương

 

Điệu Huế em hát câu thương

Trầm bổng sâu lắng sông hương lững lờ

Nhặt phượng em kẹp trang thơ

Khép lại thời nhớ mộng mơ tuổi trò

 

Xót duyên lái cất câu hò

Sông Hương thơ mộng điệu hò tơ duyên

Sóng khua vỗ nhẹ mạn thuyền

Hai ta mơ mộng đẫm duyên tình trò

 

Hò lơ ơ hớ lơ hò

Trường Tiền anh có nghe hò sông Hương

Điệu hò đậm nét tím thương

Huế mơ Huế mộng Huế thương hỡi người!

3. Huế thu – tác giả Nhút Quê

Trường Tiền lộng lẫy cảnh trời thu

Áo trắng giày đen tóc chỉnh chu

Đợi bạn lên thuyền nghe hát Huế

Chờ em xuống bến ngóng hò ru

Sông hương sóng gợn càng huyền ảo.

Thiên Mụ chuông ngân tỏa khói mù

Một thoáng xao lòng ai có biết?

Trường Tiền lỗng lẫy cảnh trời thu.

4. Huế Trường Tiền – tác giả Thanh Long

Đẹp quá Trường Tiền cảnh tối thu

Năm vần bát cú nguyện toàn chu

Long lanh mặt nước hồn thơ mộng

Bát ngát chân trời tiếng nhạc ru

Núi Ngự thông reo đùa gió mát

Dòng Hương sóng gợn giữa sương mù

Nao lòng lữ khách đêm trăng tỏ

Đẹp quá Trường Tiền cảnh tối thu.

5. Cầu Trường Tiền – tác giả Kim Vũ

Một góc nhìn hay, tấm ảnh này

Đúng người nghệ sỹ thực tài thay

Trường Tiền lại có thêm cành phượng

Đẹp lắm, nên khen tấm ảnh này…

 

Đâu phải thấy cầu, bấm máy ngay

Phải nhìn, phải ngắm … để cho say!

Lên hình đẹp lăm, ôi yêu mến

Trường tiền trong Huế của ngày nay…

6. Người Huế – tác giả Như Hảo

Em về nhặt cánh hoa rơi

Tìm thương cất nhớ cho vơi nỗi niềm

Sông Hương nước chảy êm đềm

Tràng Tiền thơ mộng ru êm câu hò

Hay bài ca đã gắn liền trong tâm tưởng người dân xứ Huế:

Cầu Trường Tiền sáu vài mười hai nhịp

Em theo không kịp tội lắm anh ơi!

Bấy lâu mang tiếng chịu lời

Anh có xa em đi nữa, cũng tại ông Trời nên xa

Sưu tầm các bài thơ về Huế vui tươi, dí dỏm

Bên cạnh vẻ đẹp kiêu sa và tráng lệ, Huế còn ẩn chứa một nét duyên dáng rất riêng, một vẻ đẹp mà người ta thường gọi là “rất Huế.” Không chỉ là những khung cảnh thơ mộng và cổ kính, xứ Huế còn mang trong mình sự hóm hỉnh, dí dỏm mà ít nơi nào có được. Những câu thơ về Huế dưới đây, với sự tinh tế trong từng lời lẽ, không chỉ khiến người đọc bật cười mà còn làm cho ta yêu thêm mảnh đất cố đô thân thương này.

1. Thơ vui về tiếng Huế – tác giả Sưu tầm

Đi đâu thi` nói “đi mô”

“O nớ” ám chỉ “Cái Cô” chung trường

“Ốt dột” khi tui nói thương

Có nghĩa “mắc cỡ” má vương nụ hồng.

“Khôn” là đồng nghĩa với không

Chẳng muốn lấy chồng, “khôn muốn lấy dôn”

“Đoản hậu” là “Ác” en ni

Tui đã … im lặng cứ đi theo hoài

Nhà tui còn khoảng đường dài

Có chi noái nấy, ngày mai hết rồi

Trên cao thì nói “trên côi”

“Đi rượng” là lúc sóng đôi như chừ

“Phủ phê” là lúc thặng dư

Như là tình cảm “đã nư”, no đầy

“Như ri” có nghĩa như vầy…

Mô Tê Răng Rứa, em quây … mòng mòng

“Ở nể” đồng nghĩa ở không

 

Trai hông lí dzợ., không chồng “ế dôn”

Ngu ngu thì nói “”khôn khun”

Dại dại mô tả “đù đù” mặt ra

Còn trẻ thì nói chưa “tra”

Tới tuổi già già khú đế là “ôn”

Có cô thiếu nữ lấy “dôn”

Lấy được ông chồng thăng chức “mụ o”

“Răng chừ” đồng nghĩa “”khi mô”

“Khi mô” có nghĩa khi nào đó thôi

“Khi mô” có cặp có đôi

“Răng chừ” hết cảnh tuổi đời bơ vơ

Đơn côi “cái trốt” dật dờ

Là ôm đầu bạc “”cà ngơ” một mình

Lặng yên thì nói “mần thinh”.

Để nghe len lén duyên tình giăng tơ.

“Mua lửa” thì thật phải lo

Vì là mua chịu ai cho “lửa” hoài

“Mắc lửa” là thiếu nợ dài

“Lửa” chi không thiếu, chẳng phai “lửa tình”

“Sáng mơi” là lúc bình minh

Của ngày kế tiếp, nong tình đem phơi

“Bữa tê” em hẹn lại chơi

Quên bẵng cái việc em mời bữa kia

2. Thơ tiếng Huế

“Bữa tề” mang lịch ra chia

“Bữa tể” là trước bữa kia hai ngày

“Bữa ni” là bữa hôm nay

Là lúc đương nói hàng hai đây nì

“Mần chi” ai hỏi làm chi

Em muốn làm gi`, “răng hoải mần chi?”

Thế này thì nói “ri nì”

“Rứa tề”, thế đó mần chi đây hè?

Cái cây thì noái cái “que”

Còn ở trước hè lại nói cái “cươi”

Cái “ôn” bản mặt tươi tươi

Ưa đi tán bậy là người “vô duyên”

3. Con gái Huế – tác giả Sưu tầm

Cô cứ giữ …tính tình con gái Huế

Cứ chua ngoa ,nhưng giả bộ ngoan hiền

Cứ khiêm nhường …nhưng ngầm ý khoe khoang

Yêu đắm say mà vội vàng …”hỏng chịu…”

4. Lấy chồng

Lấy chồng răng gọi mụ o ?

Anh trai lấy vợ, mình thành mụ o

Mụ o hiền hậu khỏi lo

Mụ o nhiều chuyện là mụ o “dọn” mồm

Tối qua thi` noái “khi hôm”

Hoàng hôn: “Chạng vạng, nghe run quá trời

Sớm mơi mang “chủi xuốt cươi”]

Sài Gòn nghe thấy thì cười bò lăn

Lỡ ưng rồi, biết mần răng !

Cái giọng trọ trẹ…..cũng muốn ăn chung một nồi

Con gái chưa noái đã cười

Bị người ta noái là người vô duyên.

Đọc thơ Cai, thấy đã ghiền

Huế ơi nhớ quá, muốn bay liền ra ngay…’

Tuyển chọn các bài thơ về người con gái xứ Huế

Nét đẹp của mảnh đất cố đô xưa đã được các thi nhân qua bao thế hệ lưu giữ một cách tinh tế qua những câu thơ đậm chất Huế. Những vần thơ về con gái Huế không chỉ tái hiện vẻ đẹp thanh lịch, cổ kính của Huế mà còn phác họa nên hình ảnh người con gái xứ Trung dịu dàng, đằm thắm.

Thơ về con gái Huế
Thơ về con gái Huế

1. Làm cô gái Huế – tác giả Mộng Tuyết

Hờ hững, em đưa chiếc lược ngà

Chải đôi mái tóc rủ lòa xòa

Bên em, lặng lẽ anh ngồi ngắm

Màu tóc huyền em phản nước da.

 

Bỗng đưa tay giữ cánh tay em

– Em hãy ngừng cho anh ngắm xem

Mấy cái tóc mai vờn trước trán

Cho vừng trán đẹp, đẹp hơn thêm.

 

Nũng nịu giằng tay, em bảo: “Thôi!

Cho em soi kính rẽ đường ngôi

Làm cô gái Huế cho anh ngắm

Tình tứ nhiều hơn món tóc mai.

2. Cô gái Huế – tác giả Nguyên Đỗ

Em vẫn thế, vẫn dịu dàng nét Huế

Dáng trầm hương, diễm lệ, bậc cung nương

Hay mẫu nghi, công chúa giữa công đường

Rất cổ điển trong cung vàng điện ngọc

Em vẫn thế, như thuở vào trường học

Áo dài xinh trong nắng gió tung bay

Bao nhiêu chàng liếc mắt ngắm như say

Em nghiêm chỉnh bước vững vàng chẳng ngại

Em vẫn thế, vẫn dịu dàng con gái

Vẫn đến trường, lên lớp, dạy sinh viên

Vẫn nghiêm trang, vẫn giữ nét dịu hiền

Niềm tin tưởng đọng hoài trong đôi mắt

Em vẫn thế, như câu hò khoan nhặt

Dòng Hương giang, thôn vĩ dạ, quanh đây

Anh lắng nghe từng khúc hát đọng đầy

Âm hưởng Huế muôn đời còn quyến rũ

3. Cô gái Huế – tác giả Dương Lam

Sương phơi nắng trải lòng mong mỏi,

Chờ đợi em về thơ nở hoa ?

Bên giọng hò lơ tình bảng lảng,

Điệu đàn khoan lã ý bay xa …

 

Yêu kiều thục nữ bên sương sớm,

Yểu điệu thuyền quyên giữa nắng tà.

Con bướm vàng bên hiên thỏ thẻ,

Như tình em gái thuở mười ba.

Sưu tầm câu thơ về áo dài xứ Huế tím thướt tha

Nét đẹp mộng mơ và trữ tình của Huế đã in sâu vào lòng người qua những trang thơ về Huế và nhạc họa từ bao đời nay. Trong bức tranh phong cảnh ấy, hình ảnh tà áo dài tím bay bay trong gió là một phần không thể thiếu. Áo dài tím, với sự nhẹ nhàng, duyên dáng, như hòa quyện vào không khí thanh bình của thành phố cố đô, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp và đầy chất thơ.

1. Nón bài thơ trong tà áo tím – tác giả Lưu Vĩnh Hạ

O mần chi đứng bên bờ sông vắng

Tóc O dài tha thướt trong gió bay

Có phải là O đang đứng chờ ai

Đôi mắt O sao mà tha thiết quá

 

Nước sông Hương hôm nay buồn chi lạ

Cứ lững lờ mà không chịu trôi mau

Dáng nghiêng nghiêng O qua mấy nhịp cầu

Gió tóc rối làm lòng anh thêm rối

 

O dễ thương với nụ cười Gia Hội

Tóc Trường Tiền làm trai Huế ngẩn ngơ

Chiếc áo dài cùng với nón bài thơ

Để xao xuyến hồn sông Hương núi Ngự

 

O về chưa bóng hoàng hôn sắp ngủ

Tím khung trời lất phất hạt mưa bay

Đâu thôn xưa hoa bắp còn đong đầy

Trăng Vỹ Dạ khác chi mà đẹp rứa

 

Đôi mắt O con sông buồn mấy thuở

Tương tư nào trên chiếc nón bài thơ

Huế là O… O là Huế bao giờ

Thương chi lạ chao ôi màu áo Tím

2. Huế xưa – tác giả Phuongtim

Áo em tím cả khung trời hạ

Tím cả Nội Thành tím phố xưa

Áo ta trắng bụi thời chinh chiến

Trắng nửa cuộc đời phơi nắng mưa .

 

Ta vai súng trận chiều qua phố

Tình cờ gặp lúc buổi tan trường

Một màu áo tím trong chiều nhẹ

Dưới làn tóc xoã nón nghiêng che.

 

Ta bước chung em một lối đường

Bất chợt thấy lòng như vấn vương

Muốn đến làm quen người xứ lạ

Nhưng chút ngại ngùng chợt thoáng qua.

 

Lặng bước theo em qua mấy phố

Bao lần muốn ngỏ một đôi lời

Nghĩ lại thân ta thời chiến loạn

Vì thế thôi đành câm nín thôi.

 

Áo em gió lộng chiều trên bến

Thừa Phủ đò đưa một thuở nào

Nắng đổ chiều nghiêng in dáng nhỏ

Trên dòng sông rộng sóng lao xao.

 

Em sang bên ấy ta còn đứng

Trông dáng em xa khuất lối mờ

Mà màu áo tím còn quanh quẩn

Trong cõi hồn ta như giấc mơ.

 

Lâu rồi đã hết thời chinh chiến

Ta nhớ Huế xưa đã một thời

Áo tím ngày nao còn vướng đọng

Một lần ta đến Huế xưa ơi ….

3. Huế – Tà Áo Tím – tác giả Uyên Ương

Em gái Huế thướt tha tà áo tím

Dáng nhẹ nhàng loang cả bóng đường xưa

Nón nghiêng nghiêng che dáng nhỏ về trưa

Làn tóc xoã bồng bềnh theo cơn gió

 

Thơ ngây quá hồn nhiên cùng cây cỏ

Miệng nói cười cứ líu líu lo lo…

Như bướm lượn, tung tăng tràn ngập lối

Màu hoa xinh e thẹn bước đợi chờ…

 

Mùa thu Huế, thoáng buồn vương màu nhớ…

Nắng thu tình toả ấm nét kiêu sa

Mắt tươi vui dễ thương nhẹ liếc qua…

Nàng kinh đô đẹp muôn vàn ý nghĩa

 

Tha thướt quá! Nàng che nghiêng nón ngả

Chiều chậm dần buông màu tím qua đây

Áo tím bay vương vấn mãi lòng ai

Em gái Huế – Mùa thu – Ngàn nỗi nhớ…

4. Lãng mạn Huế yêu – tác giả Vũ Tươi

Ai về xứ Huế mộng mơ

Cho Tôi xin gởi tình thơ tới người

Xa rồi nhớ lắm Huế ơi

Nhớ cô gái Huế suốt đời yêu thương

 

Áo dài lả lướt vấn vương

Thướt tha trong gió bên đường em qua

Sông Hương như dãy lụa ngà

Xuôi về Vĩ Dạ cỏ hoa dưới trời

 

Vẳng trong tiếng gió ru hời

Khiến người lữ khách suốt đời nhớ thương

Nhớ người con gái sông Hương

Nhớ màu tím Huế vấn vương bao người

 

Ai về thăm lại Huế yêu

Cho Tôi nhắn gởi bao điều nhớ nhung

Sông Hương, núi Ngự đi cùng

Tràng Tiền nối nhịp cầu chung mình về!

Tuyển tập những bài thơ về Huế dành cho trẻ nhỏ

Dưới đây là những câu thơ về Huế đơn giản và dễ hiểu, dành riêng cho trẻ mầm non từ 3 đến 5 tuổi.

1. Mời bạn về thăm xứ Huế – tác giả Nguyễn Lãm Thắng

Mời bạn về thăm xứ Huế

Có núi Ngự Bình thông reo

Có dòng Hương Giang thơ mộng

Thuyền ai nhẹ lướt mái chèo

Mời bạn về thăm xứ Huế

Qua cầu Tràng Tiền nắng xanh

Êm êm con đường Thành Nội

Nghe con chim hót trên cành

Mời bạn về thăm xứ Huế

Thăm chùa Linh Mụ cổ xưa

Chợ Đông Ba đông đúc thế

Mắm tôm mè xửng tìm mua

Mời bạn về thăm xứ Huế

Ghé thăm cầu ngói Thanh Toàn

Về Bao Vinh thăm phố cổ

Bơi đùa sóng biển Thuận An

Mời bạn về thăm xứ Huế

Mà nghe Nam ai Nam bằng

Tình người sao da diết thế

Hỏi thầm: – Như rứa là răng?

Sưu tầm các bài thơ về kinh thành Huế giàu tính lịch sử

Khi nghĩ về Huế, không thể không cảm thấy bồi hồi trước một cố đô chứa đựng bao dấu ấn lịch sử và văn hóa sâu sắc. Những bài thơ về Huế xưa như một giai điệu du dương, khiến ta nhớ về mảnh đất trữ tình, nơi lưu giữ nhiều kỷ niệm và giá trị văn hóa quý báu.

1. Huế ơi – tác giả Chu Long

Dưới trời Huế biếc xanh trong

Cố đô vàng nhẹ ánh hồng nắng thu.

Núi Bạch Mã tọa trầm ru

Tiếng chuông Thiên Mụ tĩnh tu lòng người.

 

Hương Giang nước quyện mây trời

Giọng hò xứ Huế điệu khơi mượt mà .

Cổng trường Đồng Khánh chiều tà

Áo em dài trắng bóng nhòa hoàng hôn.

 

Bên cầu ai đứng thả hồn

Trường Tiền ai đợi ai còn nhớ ai

Huế ơi em nắng ban mai

Đi đâu cũng nhớ …nhớ hoài Huế ơi !

2. Với Huế – tác giả Chu Minh Khôi

Cỏ thạch xương bồ phảng phất hương

Quằn quại trôi về phía đáy thương

Tiếng chuông nghèn nghẹn trong tháp nắng

Thiên Mụ đong đầy gió viễn phương.

 

Tôi bị đuổi ra ngoài muôn kiếp

Phiêu dạt chiều nay mắc sông Hương

Núi xanh đau thắt trên triền cỏ

Đôi bờ mái đẩy khúc miên trường.

 

Thiếu nữ Huế đường phượng bay dáng lụa

Sông Hương choàng tỉnh bỗng ngại ngùng

Áo em sương trắng miền say đắm

Người lạ ven đường hóa nhớ nhung.

3. Rất Huế – tác giả Phạm Hải Đăng

Người thương chừ ở nơi mô ?

Còn đây Núi Ngự bên bờ Sông Hương

Về đi, thăm vườn Thiệu Phương

Ghé qua Thiên Mụ – Thọ Sương canh gà

 

Chi Lăng – Đại Nội – Đông Ba

Thiên An vi vút là đà thông reo

Ngọc Trản ngọn núi cheo leo

Qua cầu mà ngắm trong veo Đầm Chuồn

 

Hoàng Thành, Cửu đỉnh, Ngọ Môn

Người con gái Huế vẫn còn trông ai ?

Thái Hòa – Vân Lâu – Kỳ Đài

Bởi em rất Huế thương hoài Hà Trung

 

Tứ Phương Vô Sự, Hoàng Cung

Đẹp chi rứa hỉ lạ lùng Tịnh Tâm

Hoàng thành những tối trăng rằm

Thánh Duyên – Thế Miếu anh thăm một lần.

4. Thăm kinh thành Huế – tác giả Trần Tam Đăng

Đến thăm thành phố mộng mơ

Dừng chân khách sạn bên bờ sông Hương

Buổi tối đi dạo bên đường

Nghe ca hò Huế cho tường bấy lâu.

Đến kinh thành Huế lần đầu

Ngọ Môn năm cửa tiến sâu vào thành

Bước chân cho vội cho nhanh

Đi vào mới biết kinh thành bao la.

Năm trăm hai mươi héc ta

Trị vì nơi đó mười ba ông Hoàng

Bao quanh bởi các thôn làng

Đến kinh thành Huế bắc ngang chín cầu.

Hơn trăm năm tuổi còn đâu

Kinh thành thay đổi sắc màu đổi thay

Tham quan du lịch nơi này

Dấu ấn lịch sử ngày nay vẫn còn…

5. Trở về với Huế – tác giả Hoàng Minh Tuấn

Ngất ngưởng, cheo leo, ba đèo đến Huế,

Hải Vân, Phú Gia, Phước Tượng đặt chân,

Lăng Cô, Chân Mây vịnh đẹp vô ngần,

Phá Tam Giang hoàng hôn chiều tím ngắt!

 

Trở về Huế trong chiều mưa se sắt,

Phố yên bình, nhẹ nép dưới cơn mưa,

Cứ buông rơi như chẳng tạnh bao giờ,

Man mát buồn lặng nhìn Hương Giang chảy!

 

Tôi nhớ Huế, nhớ người con gái ấy,

Nhớ về em, nhớ áo trắng nữ sinh,

Nhớ về em lung linh một bóng hình,

Ngày chia tay mối tình chưa được ngỏ!

 

Tôi nhớ Huế, khúc dân ca ngày đó,

Nhớ áo the, khăn xếp, áo dài xinh,

Màn đối đáp say đắm, rất tài tình,

Dòng Hương Giang nhạc Cung Đình in dấu!

 

Tôi nhớ Huế nhớ về chùa Thiên Mụ,

Nhớ những cây cầu tự thủa thiếu niên,

Dã Viên, Phú Xuân tiếp đến Tràng Tiền,

Tuổi thơ tôi gắn liền bờ Nam – Bắc!

 

Núi Ngự Bình ước mơ thời đi học,

Được đặt chân, ngắm Thành Nội, Cố Đô,

Được chiêm ngưỡng những vẻ đẹp bất ngờ,

Của Thủ Đô một thời dân Nước Việt!

 

Biết bao điều đã làm lên tha thiết,

Tự ngàn xưa chỉ của Huế, Huế ơi!

Để hôm nay ta đã trở về rồi,

Nguyện mãi mãi trọn đời yêu thương Huế!

Sưu tầm các bài thơ về Huế ngắn gọn, sâu sắc

Chỉ với hai câu thơ, vẻ đẹp của cố đô Huế được vẽ nên một cách tinh tế và ấn tượng:

Bài 1
Đường vô xứ Huế quanh quanh,
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.

Bài 2
Kim Long có gái mỹ miều,
Trẫm thương trẫm nhớ trẫm liều trẫm đi.

Bài 3
Ai về cầu ngói Thanh Toàn,
Cho em về với một đoàn cho vui.

Bài 4
Phá Tam Giang ngày rày đã cạn,
Truông Nhà Hồ nội tán cấm nghiêm.

Bài 5
Chiều chiều mây phủ Hải Vân,
Chim kêu ghềnh đá, tủi thân thêm buồn.

Bài 6
Con quạ hắn đậu chuồng heo,
Hắn kêu ơi mụ Sỏi bánh bèo đã chín chưa?

Bài 7
Ngọ Môn năm cửa, chín lầu,
Cột cờ ba bậc, Phu Văn Lâu hai tầng.

Bài 8
Thương em, anh cũng muốn vô,
Sợ Truông Nhà Hồ, sợ Phá Tam Giang.

Bài 9
Hồ Tịnh Tâm nhiều sen Bách Hợp,
Đất Hương Cần ngọt quýt thơm cam.

Bài 10
Đi bộ thì khiếp Hải Vân,
Đi thuyền thì sợ sóng Thần hang Dơi.

Bài 11
Ai về ghé lại quê tôi,
Hương Cần nón, quýt một thời nổi danh.

Bài 12
Bốn bề núi phủ mây phong,
Mảnh trăng thiên cổ, bóng tùng Vạn Niên.

Tuyển chọn thơ về bún bò Huế không thể bỏ qua

Bên cạnh những bài thơ về Huế với vẻ đẹp mộng mơ, đừng bỏ qua tuyển tập thơ ca ngợi bún bò – món ăn đặc sản nổi tiếng của vùng đất cố đô.

1. Bún bò xứ Huế – tác giả Nguyễn Thị Thêm

Ai nhắc làm chi món Bún Bò.

Sợi bún thật mềm và khá to.

Nước lèo nhìn muốn chảy nước miếng.

Màu vàng béo ngậy thật thơm tho.

Nhìn xem… Kìa những miếng thịt bò

Thấp thoáng trong tô những cục giò.

Giò sống, hành trần vài miếng huyết.

Ớt tươi, mắm ruốc rải tí ngò.

Ăn một miếng vô vội hít hà.

Mặt đỏ, mồ hôi đã chảy ra

Tưng tưng tê dại từng sợi tóc

Đã rõ vị cay xứ Huế ta

Em Nam Kỳ lấy chồng miền Trung

Những ngày trời lạnh rét và run

Mụ gia dạy nấu Bún Bò Huế.

Vị cay làm nóng, ấm tận cùng.

Mệ mất chồng em cũng rong chơi

Bún Bò em nấu cháu con xơi

Hương vị quê hương còn để lại.

Vị cay ngày ấy mãi nhớ đời.

2. Thơ Ông Thanh Quán

Giò heo, bò tái, huyết mềm

Chả cua, chả quết… mới nghe đã thèm

Lại thêm sả, ớt, hành, chanh…

Nấu trong nồi bún nước thanh tuyệt vời

Bún ngon thưởng thức tức thời

Ăn cùng rau sống ông ghiền, bà mê!

Tuyển chọn thơ về Huế với thể thơ lục bát

Những câu thơ về Huế bằng thể thơ lục bát không chỉ khắc họa vẻ đẹp thơ mộng của mảnh đất cố đô mà còn gợi nhắc về những ký ức hoài niệm, cổ kính của kinh thành xưa. Dưới đây là một số bài thơ lục bát ngắn gọn nhưng đầy cảm xúc về Huế:

Bài 1
Núi Bạch Mã hai hàng sau trước,
Đất Lộc Trì đẫm nước ướt rồi lại khô.
Đường lên Đá Nhảy lô nhô,
Như ghềnh nước bạc xô bờ ngày đêm.

Bài 2
Chiều chiều, trước Bến Văn Lâu,
Ai ngồi, ai câu, ai sầu, ai thảm.
Ai thương, ai cảm, ai nhớ, ai trông,
Thuyền ai thấp thoáng bên sông
Đưa câu mái đẩy, chạnh lòng nước non.

Bài 3
Thuyền về Đại Lược,
Duyên ngược Kim Long.
Đến nơi đây là ngả rẽ của lòng,
Biết nơi mô bến đục, bến trong cho em nhờ?

Bài 4
Nước đầu cầu, khúc sâu khúc cạn,
Chèo qua Ngọc Trản đến vạn Kim Long.
Sương sa, gió thổi lạnh lùng,
Sóng xao, trăng lặn chạnh lòng nhớ thương.

Bài 5
Đã mê ớt đỏ cay nồng,
Tìm trong vị hến một dòng Hương xanh.
Ruốc thơm, cơm nguội, rau lành,
Mời nhau buổi sáng chân thành món quê.

Bài 6
Ai thả câu nơi Cồn Hến,
Ai cất rớ bên bến Trà Nhiêu,
Hỏi thăm cá ít hay nhiều,
Cho mua một mớ nấu riêu cho mẹ già.

Bài 7
Ở đây có nước sông Hương,
Có cây núi Ngự có đường Nam Giao.
Bồng bồng sáu nhịp cầu cao,
Thờ ơ bóng mát nơi nào cũng xanh,
Thâm u một dải hoàng thành,
Đình suông con én không đành bay đi.

Lời kết

Những bài thơ về Huế không chỉ dừng lại ở việc khắc họa vẻ đẹp của cảnh sắc thiên nhiên, mà còn là những nhịp cầu kết nối giữa lòng người với quê hương và văn hóa. Chúng không chỉ mô tả bức tranh sinh động của cố đô mà còn gửi gắm những tình cảm sâu lắng và niềm tự hào dân tộc.