Những bài thơ tháng 12 chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc, từ tình yêu, nỗi nhớ đến sự xao xuyết khi tạm biệt năm cũ và sự háo hức đón chờ năm mới. Để lưu giữ mọi khoảnh khắc đáng nhớ, hãy cùng Thovietnam.org theo dõi chi tiết các tác phẩm sau.
Tập thơ chào tháng 12 hay nhất
Không khí se lạnh của tháng 12 là nguồn cảm hứng bất tận cho các thi sĩ. Để thưởng thức trọn vẹn vẻ đẹp đất trời trong giai đoạn chia tay năm cũ, đón chào năm mới bạn hãy cùng Thovietnam.org khám phá các bài thơ tháng 12 sau:
Bạn đang xem: Tuyển tập thơ tháng 12 tạm biệt năm cũ – Thơ chào tháng 12
Tháng mười hai sắp qua rồi một nửa – (Hồng Giang)
Tháng mười hai sắp qua rồi một nửa
Cải hoe vàng lần lữa gió vờn bay
Đêm dường như cũng thấy ngắn hơn ngày
Cúc Hoạ Mi mỏng manh say nỗi nhớ.
Tháng mười hai bao nhiêu điều trăn trở
Cuối năm rồi còn dang dở vấn vương
Muốn bên nhau mà chẳng thể chung đường
Dấu yêu hỡi yêu thương là duyên phận.
Có phải chăng một thời ta vương vấn
Câu thơ tình lận đận lắm trái ngang
Hay là do con chữ vẫn bẽ bàng
Vần gieo vội lạc sang tìm đâu thấy.
Gió se sắt lá khô vàng run rẩy
Hạt mưa rơi hờn lẫy nhạt chiều đông
Ly cà phê còn đắng đót chất chồng
Đăm đắm cả nỗi chờ mong vời vợi.
Tháng mười hai bao nhiêu điều nghĩ ngợi
Sắp qua rồi….
Một nửa đợi …..
Chênh chao!
Tháng mười hai – (Hồng Giang)
Sáng giật mình thoáng chạm tháng mười hai
Nắng mỏng manh đan cài vào nỗi nhớ
Chùm hoa giấy bên hiên nhà hé nở
Bỗng chạnh lòng trăn trở sắp hết năm.
Mở dòng tin vài người bạn hỏi thăm
Câu thơ viết vẫn nằm trên trang giấy
Gió lay vờn lá khô vàng run rẩy
Ngoảnh mặt nhìn lòng chợt thấy nôn nao.
Có phải rằng mình đã hết khát khao
Vần thơ viết không ngọt ngào được nữa
Hay là do tháng mười hai tựa cửa
Mà đôi mình vẫn hai nửa cách xa.
Thấm thoắt mà mười một tháng đã qua
Ta để lại cho ta gì vương vấn
Vài câu thơ mang u buồn hờn giận
Giữa dòng đời còn vướng bận trả vay.
Tháng mười hai gạt bỏ hết đắng cay
Chờ trông nhé…
Tháng ngày….
Bừng nắng mới !
Cuối đông – (Hồng Giang)
Gió se sắt cây Bàng khoe lá đỏ
Khẳng khiu cành cơn gió khẽ chênh chao
Tháng mười hai đầy vương vấn khát khao
Bờ môi ấm ngọt ngào đăm đắm nhớ.
Anh với em phải chăng là duyên nợ
Nửa đời còn trăn trở với tình thơ
Một dòng tin ai trông ngóng đợi chờ
Năm canh vắng thẫn thờ trong khắc khoải.
Hay là do vần thơ tình khờ dại
Để gió mùa tê tái buổi tàn đông
Thời gian trôi đem năm tháng chất chồng
Gò má thắm cứ ửng hồng mong đợi.
Hai chúng ta còn xa nhau vời vợi
Dấu yêu à đừng nghĩ ngợi đắn đo
Bến sông kia vẫn mãi mãi đợi đò
Mùa xuân tới âu lo rồi cũng hết.
Chiều cuối đông nắng mưa còn thêu dệt
Bài thơ tình…..
Chờ câu kết…..
Hanh hao !
Tháng 12 ơi – (Yến Thịnh)
Em ngồi nhặt lá cuối thu
Chỉ còn ít lá để vừa sang đông
Tháng 12 của nhớ mong
Của mùa nổi gió của đông đã về
Áo không đủ ấm chở che
Vai em úa lạnh cơn mê xa người
Mưa phùn phủ kín tim côi
Em còn mãi ngóng một người chân mây
Hàng cây trụi lá chiều nay
Chờ mùa đông gọi cơn say ấm lòng
Anh còn trở lại đây không ?
Cùng em chia nhớ chia mong một đời
Tháng mười hai …tháng mười hai ơi ..
Bảo người về nhé …để tôi bớt buồn
Để mùa đông chẳng cô đơn
Chẳng ngồi nhặt lá …mong thương yêu về
Tháng mười hai …của say mê ……..
Tháng mười hai – (Phố Kỷ Niệm)
Tháng mười 12, Đông về đó nhỏ ơi
Góc phố vắng giọt mưa rơi nhè nhẹ
Chiếc lá vàng buồn rụng rơi khe khẽ
Gió đông về thêm quạnh quẽ cô đơn.
Tháng mười 12, gió rít lạnh từng cơn
Mưa não nề cô đơn thêm giăng kín
Mưa cho ai mà thấy lòng bịn rịn
Cho anh xin gửi một chút hương nồng.
Tháng mười 12, Em có thấy lạnh không?
Cho anh gửi trái tim hồng rực rỡ
Một trái tim cũng đã từng lầm lỡ
Cũng một lần tan vỡ mảnh tình duyên.
Tháng mười 12, đông về phủ màn đêm
Cho nỗi nhớ dành ai thêm da diết
Muốn nắm tay , kề vai em có biết
Hạnh phúc ngọt ngào trong tiết lạnh trời đông.
Tháng mười 12, về rồi em biết không?
Ta đừng để cõi lòng thêm lạnh giá
Anh biết rằng giữa dòng đời hối hả
Lạc nhau rồi lạc lối cả yêu thương.
Tháng mười 12 về , em có thấy vẫn vương
Hình bóng ai em trót thương ngày trước
Thôi em ạ , thôi em đừng đánh cược
Tuổi thanh xuân chẳng quay ngược trở về.
Tháng mười 12 ,gió đông lạnh tái tê
Ta nắm tay vai kề vai em nhé
Để ta thấy đời chẳng còn cô lẻ
Thương nhau rồi hạnh phúc sẽ gọi tên…
Chào tháng mười hai – (Bình Dương)
Chào tháng mười hai tạm biệt tháng mười một
Chúc cả nhà tình yêu trên face anh chị em xa gần
Ngày đầu tháng nhưng lại là tháng cuối năm
An vui hạnh phúc tình yêu thương đằm thắm
Chúc dấu yêu của em ở miền xa lắm
Luôn vui mạnh khỏe an lành hạnh phúc
Hôm nay gió đông về đấy anh lạnh lắm
Nhớ quàng khăn mặc thêm áo ấm nhé anh
Tình yêu em gửi anh như ánh trăng rằm
Thương nhớ qua bốn mùa thu đông xuân hạ
Vẫn gồng mình lên để em gánh nỗi nhớ
Chúng mình chẳng được gần nhau chẳng chồng vợ
Nhưng mãi yêu thương gửi trao thật tuyệt vời
Mình thương yêu nhau trong khắc khoải chơi vơi
Thương yêu anh nhé để em vơi nỗi nhớ!
Chào tháng mười hai – (Hồng Giang)
Ta vô tình chạm đến tháng mười hai
Gió se sắt đan cài vào nỗi nhớ
Giàn hoa Giấy nép hiên nhà trăn trở
Câu thơ tình dang dở cũng mong manh .
Dấu yêu à liệu em có nhớ anh
Đông ngổn ngang chòng chành trong day dứt
Tháng mười hai bao nhiêu điều được mất
Cuối năm rồi sự thật vẫn cách xa .
Hạt nắng rơi trên phố vắng nhạt nhoà
Cơn mưa muộn thoáng qua hoàng hôn đến
Thuyền đi mãi liệu có còn nhớ Bến
Nửa cuộc đời con Nhện mắc giăng tơ.
Anh như chàng thi sĩ tập làm thơ
Gom câu chữ thẫn thờ vì ai đó
Câu tình thơ cứ muôn đời để ngỏ
Tháng ngày dài theo cơn gió chênh chao .
Tháng mười hai người có thấy khát khao
Sao mắt biếc …..
Lại lac vào ….
Da diết !
Chào 12 – (Hồng Giang)
Chào tháng mười hai tạm biệt tháng mười một
Chúc cả nhà tình yêu trên face anh chị em xa gần
Ngày đầu tháng nhưng lại là tháng cuối năm
An vui hạnh phúc tình yêu thương đằm thắm
Chúc dấu yêu của em ở miền xa lắm
Luôn vui mạnh khỏe an lành hạnh phúc
Hôm nay gió đông về đấy anh lạnh lắm
Nhớ quàng khăn mặc thêm áo ấm nhé anh
Tình yêu em gửi anh như ánh trăng rằm
Thương nhớ qua bốn mùa thu đông xuân hạ
Vẫn gồng mình lên để em gánh nỗi nhớ
Chúng mình chẳng được gần nhau chẳng chồng vợ
Nhưng mãi yêu thương gửi trao thật tuyệt vời
Mình thương yêu nhau trong khắc khoải chơi vơi
Thương yêu anh nhé để em vơi nỗi nhớ!
Chùm thơ chúc mừng sinh nhật tháng 12
Tháng 12 không chỉ là thời điểm của giáng sinh và cuối năm mà còn là thời điểm của những ngày sinh nhật đáng nhớ. Tập thơ chúc mừng sinh nhật dưới đây sẽ thay bạn gửi lời chúc tốt đẹp đến người thân yêu trong tháng này.
Tổng hợp thơ tháng 12 thả thính ngắn gọn
Xem thêm : Tuyển tập thơ tháng 1 yêu thương, lãng mạn nhất
Thơ ngắn thả thính tháng 12 không chỉ dễ thương mà còn mang đến cảm xúc tinh nghịch và ngọt ngào, phù hợp để gửi gắm đến người mình thương mến.
Bài 1
Tháng 12 mới đi qua một nửa
Liệu anh có cửa bước vào trái tim em.
Bài 2
Tháng 12 đông về bỗng thấy lạnh
Liệu anh có thể bên cạnh yêu em?
Bài 3
Mùa Đông đến mà sao em không lạnh?
Vì có anh đến bên cạnh em rồi
Bài 4
Tháng 12 lạnh lẽo mùa đông
Đôi tay lạnh, em có nắm lấy không?
Bài 5
Chào tháng 12 thích hờn ghen đỏng đảnh,
Hết u buồn nàng cứ chảnh cứ làm duyên
Tháng đầu đông đôi mắt thêm đen huyền
Liệu chúng ta sẽ có duyên đôi lứa?
Bài 6
Tháng mười hai gõ cửa rồi đó anh
Gió thêm phần hanh hao, se sắt
Tháng mười hai, bàn tay em lạnh ngắt
Anh có về nắm chặt, sưởi ấm không?
Tháng mười hai, má em bớt ửng hồng
Bước chân nhỏ chông chênh, lo sợ.
Những bài thơ tháng 12 yêu thương
Những cơn gió lạnh và không khí giáng sinh trong tháng 12 là thời điểm hoàn hảo để gửi gắn cảm xúc yêu thương. Tổng hợp các bài thơ về tháng 12 sau sẽ giúp bạn đắm chìm vào sự ngọt ngào của tình yêu mùa đông.
Chờ anh đón mùa sang – (Gia Bảo)
Anh có về đón đông lạnh cùng em..!?
Khi gió heo may rớt bên thềm nỗi nhớ
Tháng mười hai dịu dàng như hơi thở
Thoảng nhẹ đưa dư hương sữa nồng nàn
Về nghe anh
Đón gió chở mùa sang
Ngắm cúc họa mi nhẹ nhàng bung cánh mỏng
Đóa loa kèn cuộn mình chờ nắng ấm
Đợi anh về xua giá lạnh mùa đông
Gió nhớ anh
Ru khẽ những nụ hồng
Nhành thạch thảo cũng tím bầm nỗi nhớ
Em nhớ anh .. tựa như là hơi thở
Anh hãy về cho nỗi nhớ bớt hanh hao
Về cùng em gọi nắng gió xôn xao
Sương tan nhẹ chạm sâu vào đáy mắt
Để em biết mùa đông này không lạnh
Anh nhớ về… mang theo nắng .. nghe anh.
Nhớ no en mùa trước – (Minh Tam Nguyen)
Mùa nối mùa thương nhớ bỗng nhạt nhoà
Anh muốn gửi chút tình xa ngày ấy
Đến bên em kỷ niệm đầy sống dậy
Ký ức bên mình anh vẫn vương mang
Trời chuyển mùa … gió rét đến miên man
Đông gõ cửa gió lùa tràn qua phố
Chút hương thơm hoa sữa nồng phố cổ
Phảng phất bên đời chênh chao quá em ơi
Tháng mười hai NoEn đến tuyệt vời
Em còn nhớ chuông thánh đường ngày đó
Tay trong tay lời yêu nào anh ngỏ
Thầm yêu xưa … buổi ấy tím nhạt nhoà
Phố đông người phố tấp nập người qua
Ký ức xưa còn vẹn nguyên miền nhớ
Mây lả lơi … mây phiêu bồng cùng gió
Ánh mắt môi cười anh nhớ chẳng quên
Đêm NoEn
Ngày ấy
Khắc tim mình !
Tháng mười hai – (Phương Hoàng)
Tháng mười hai lối đường thu bỏ lỡ
Rồi đông về bỡ ngỡ một niềm riêng
Ta đưa tay hứng lấy giọt sương mềm
Thương mùa lỡ từng đêm hồi thao thức
Tháng mười hai tìm ô từ định mức
Níu vạt thương dạo dực lúc giao mùa
Nhẩm đếm nhịp bước thầm dưới đường mưa
Tìm cảm xúc ta chưa từng nghĩ đến
Tháng mười hai cho nhớ tìm ước hẹn
Sẽ chẳng yêu khi lén trộm thuơng thầm
Vấn vương màu có phải đã thật tâm
Người nhung nhớ đã làm tim xao xuyến
Người dưng ơi em làm ta lưu luyến
Phải chăng là ước nguyện đã thầm mong
Phải chăng là mùa thương nhớ thật lòng
Khi tim yêu với người chưa quen biết.
Qua Noel – (Hồng Giang)
Qua Noel trời ấm hơn một chút
Gió vẫn còn heo hút thoáng chênh chao
Câu thơ tình trĩu nặng nỗi khát khao
Anh viết vội gửi vào trong nhung nhớ.
Tháng mười hai người ơi đừng trăn trở
Nửa câu thề dang dở mãi dở dang
Trời cuối năm mưa nắng cứ giăng hàng
Đem vương vấn chen ngang vào vương vấn.
Cung đàn xưa bỏ quên ai hờn giận
Lỡ nhịp rồi lận đận kẻ cầm ca
Sắt se lòng ly rượu nhạt xót xa
Bờ môi ướt nhạt nhoà trong diệu vợi.
Sóng đẩy xô bãi cát dài chờ đợi
Thời gian trôi nghĩ ngợi để làm chi
Cả năm qua ta được mất điều gì
Thoáng bên tai lời thầm thì biển hát.
Nửa đời rồi hỏi ai còn khao khát
Ly rượu tình…..
Đắng chát…..
Nhạt vành môi!
Hà Nội và em – (Heo May Pho)
Hà Nội mùa này em lại giấu những mùa thương
Giấu vạt nắng hường nơi cuối đường mưa đổ
Giấu đôi mắt anh hun hút chiều ngược gió
Giấu cánh họa mi sau khóe mắt em cay.
Hà Nội mùa này hoa sữa vẫn nồng say
Chắc tại heo may mang tình về phố
Rắc nồng nàn lên từng ô cửa nhỏ
Để bước chân em vô thức bỗng quay về.
Hương tình nồng lại sống dậy đê mê
Theo bước chân em suốt cả chiều dài con phố
Có phải vì nhớ anh mà hương tình tràn căng nhịp thở
Nên bước chân em mãi quyến luyến không thôi.
Hà Nội mùa này gió bấc lại về rồi
Cái rét ngọt ngào quất từng cơn vào nỗi nhớ
Mặc cho em cố dằn từng hơi thở
Đếm mùa đi qua trên từng cánh họa mi.
Bất chợt vọng về bài hát tiễn người đi
Nghe xao xuyến tận cùng bước chân người trở lại
Có phải phố xưa đã giấu anh rồi để em tìm mãi?
Trong ký ức nhạt nhòa chỉ còn hương hoa sữa tỏa bay.
Hà Nội ngọt ngào Hà Nội mê say
Em chỉ muốn đắm chìm mình gửi hồn vào cơn gió
Để bất chợt ngang qua… Anh giật mình hỏi nhỏ
Có phải cơn gió vô tình mang em về trên phố chiều nay…?
Mà nồng nàn xưa chợt vương lên mi mắt anh cay
Hoa sữa vẫn dịu dàng, họa mi vẫn khoe sắc đắm say
Anh biết mà!
Làm sao em giấu được?
Hương tháng mười hai lẫn vào Hà Nội phố và em.
Chẳng sợ mùa đông nữa – (Minh Tâm)
Có anh ở bên đời
Em thấy đời đẹp hơn
Mặc đường đời gian khó
Nguyện mãi chẳng rời xa
Có anh hết nỗi sầu
Chẳng còn thấy chơi vơi
Em chợt biết làm thơ
Về tình yêu nỗi nhớ
Có anh lúc Đông về
Vòng tay yêu sưởi ấm
Tình nồng nàn sâu đậm
Hết buồn hết cô đơn
Tháng mười hai dần trôi
Nắng bỗng về ấm áp
Đêm lạnh có anh rồi
Chẳng sợ
Mùa Đông nữa !..
Em có về – (Văn Sồi)
Em có về,?
đã cuối tháng mười hai
Đông đang hờn bởi vắng em qua ngõ
Con gió lạnh len qua khe cửa
Thoảng hương cau làm anh nhớ em rồi
Tết đến gần càng sao xuyến, bồi hồi
Anh cứ ước được nắm bàn tay ấy
Gửi giữ giùm chút nắng chiều đọng lại
Để em không nỡ buông
giữ mãi để dành
Khi em về anh sẽ để phần em
Đủ không em… hay là anh gom hết
Cả tình anh trong nụ hôn ngọt lịm
Và gọi Xuân về gom hạnh phúc về theo.
Mười hai tháng cuối năm – (Linh Chi)
Mười hai tháng cuối năm cứ thế trôi
Mùa đông về lạnh giá cũng thêm xao xuyến
Tháng mười hai rồi mùa giáng sinh đến gần
Mỗi sớm mai hồng vàng ươm nỗi nhớ
Đêm giáng sinh phố xá rộn ràng
Nhưng lòng người sao vẫn cứ đơn côi
Bước chân trầm lặng giữa phố đêm rơi
Đợi mong giấc mơ, đợi mong người về lại
Tháng mười hai cho nỗi buồn thêm sâu
Những hàng cây khô xác với mưa bão
Câu chuyện tình yêu đan vào mộng mơ
Có lẽ chẳng bao giờ quên được, mười hai tháng cuối năm
Lòng người cứ mãi nhớ nhung
Tháng mười hai về ta nhớ một người thương.
Trọn bộ thơ tháng 12 dí dỏm hài hước
Tuyển tập những bài thơ tháng 12 sẽ cho bạn những phút giây thư giãn và cười sảng khoái.
Bài 1
Tháng Mười Hai, năm cũ sắp qua,
Dọn dẹp nhà cửa, cả nhà hát ca.
Nhưng mà đâu, có ai biết,
Tháng Mười Hai, là thời gian ăn uống nhiều!
Bài 2
Tháng Mười Hai, cảnh đẹp quá,
Cây thông lấp lánh, đèn đua sáng lên.
Nhưng cũng đừng, quên mất điều,
Tháng Mười Hai, là lúc béo ú, tăng cân!
Bài 3
Tháng Mười Hai, gió lạnh lùng,
Mặc kệ ta, áo cũng không quá.
Nhưng vẫn đủ, để hồn ta,
Say giấc ngủ, trong mơ hòa mình.
Bài 4
Tháng Mười Hai, tuyết phủ trắng,
Có ai ơi, đừng bước nhầm vào nắng.
Sương sớm mai, gió rét buốt,
Còn ta thì, nằm dưới chăn ấm áp.
Bài 5
Tháng Mười Hai, sắc đỏ vàng,
Là lúc ta, mua sắm không kiểm soát.
Quần áo mới, đồ đạc mới,
Tháng Mười Hai, tiền tiêu không cần suy nghĩ!
Tuyển tập thơ tháng 12 mùa đông lạnh
Xem thêm : Trọn bộ thơ tháng 5 mùa hoa phượng – Thơ chào tháng 5 hay
Những bài thơ hay về tháng mười hai mùa đông lạnh giá dưới đây sẽ giúp bạn cảm nhận sự lạnh lẽo và vẻ đẹp của mùa đông.
Mấy hôm nay gió mùa trời lạnh đấy – (Hồng Giang)
Mấy hôm nay gió mùa trời lạnh đấy
Dấu yêu à hãy nhớ lấy đừng quên
Hai chúng mình dẫu chẳng được kề bên
Nhưng yêu thương vẫn vững bền nhung nhớ.
Bởi kiếp trước chúng ta là duyên nợ
Nên kiếp này cứ trăn trở vấn vương
Chiếc lá khô cơn gió cuốn lạc đường
Còn lưu luyến yêu thương cành xưa cũ.
Tháng mười hai Cúc Hoạ Mi nhắn nhủ
Cuối năm rồi lối cũ đợi chờ ai
Gió sắt se mưa lạnh cứ đan cài
Thân cô lẻ giằng giai xin gìn giữ.
Lão thời gian dường như đang lưỡng lự
Kệ tháng ngày tuần tự hững hờ trôi
Hết lạnh rồi trời sẽ ấm lên thôi
Mùa xuân đến đâm chồi hoa kết trái .
Câu thơ viết buổi đông tàn khắc khoải
Chữ nhớ vần….
Cứ mê mải…..
Vấn vương!
Đông về gõ cửa tháng 12 – (Ngọc Bùi)
Nhìn chiếc lá vàng rơi ngoài đầu ngõ.
Thấy đông về gõ cửa tháng mười hai.
Ngọn gió hanh heo ngày ngắn đêm dài.
Màn sương giá phủ mờ lên ô cửa.
Chiều cuối năm ấm nồng bên bếp lửa.
Tháng mười hai về nhớ lại chuyện xưa.
Nhớ lại những ngày ai đón ai đưa.
Nơi xóm nhỏ mình dìu nhau vào mộng.
Tháng mười hai về thấy lòng sao động.
Một thoáng buồn trong ánh mắt xa xôi.
Gió đông về lòng trống vắng đơn côi.
Chiều hiu hắt ngõ hồn mây giăng kín.
Tháng mười hai về hỏi có ai tìm.
Vòng tay ấm giữa mùa đông tuyết giá.
Dịu ngọt tình yêu hồng lên đôi má.
Trên lối đi về hạnh phúc đầy vơi.
Cây bàng đầu ngõ vàng chiếc lá rơi.
Tàn nắng úa bóng chiều đi vội vã.
Thấu chăng lòng giọt sầu rơi lã chã.
Áng thơ buồn tình tự tháng mười hai.
Mắt đỏ – (Gia Bảo)
Có những ngày chỉ ước muốn lang thang
Tìm chút bình an giữa bạt ngàn hoa cỏ
Dã quỳ ơi đang giận hờn ai đó..!?
Đừng giống ta mắt hoe đỏ đây này
Đông lạnh lùng kéo theo gió heo may
Ta dang tay làm sao ôm nổi gió..!?
Hạt sương rơi ướt mềm trên lá cỏ
Gió nội hương đồng..
Một cõi vắng hư không…
Gió thì thầm… Đông giá buốt điêu linh
Lạnh sương rơi vô tình hoa cúc khóc
Có sao đâu, thế gian là cõi mộng
Giấc mơ trôi… chạm nỗi nhớ… lạc dòng
Nức nở buồn, khoảng trống chợt mênh mông
Gửi trong gió hết nồng nàn nỗi nhớ
Gửi lại người câu vấn vương duyên nợ
Duyên kiếp này Tơ Nguyệt nỡ đùa đau
Tháng mười hai nắng dỗi bỏ đi đâu
Chỉ còn ta cùng sắc màu hoài niệm
Kỷ niệm trôi… giữa dòng đời vạn biến
Chợt ngả nghiêng bởi thương nhớ vỡ òa ..
Ta nhớ người… nỗi nhớ … xa thật xa..
Đất trời bao la…
Ta
Dã quỳ
Mắt đỏ
Mưa đông – (Hồng Giang)
Trời hảnh sáng mưa phùn giăng lất phất
Nửa câu thề rơi mất một phần ba
Vần thơ gieo con chữ cũng nhạt nhoà
Se se lạnh thời gian qua trăn trở.
Cúc Hoạ Mi ven đường đang hé nở
Góc phố buồn duyên nợ cũng mong manh
Chiếc lá khô theo cơn gió chòng chành
Tháng mười hai trôi nhanh như vội vã.
Dấu yêu hỡi mình vốn từng xa lạ
Yêu câu vần nên nghiêng ngả vấn vương
Một dòng tin nào gói trọn yêu thương
Nên nhung nhớ cũng dường như bối rối.
Trái tim yêu thì đâu nào có lỗi
Phải chăng là đông vội gió sắt se
Hay là do chùm hoa Giấy sau hè
Cứ đăm đắm lặng nghe lời ai đó.
Cơn mưa đông lất phất theo làn gió
Vẫn chập chờn…..
Đâu đó…..
Bóng hình ai !
Tập thơ tháng 12 u buồn
Tháng 12 cũng có những khoảnh khắc buồn bã và tiếc nuối. Tuyển tập thơ sau sẽ phản ánh nỗi lòng cùng cảm xúc buồn da diết trong tháng cuối cùng của năm.
Tháng mười hai – (Phong Nguyễn)
Tháng mười hai về người có nhớ ta không
Mà thấy sáng nay lòng bồi hồi khó tả
Phố chuyển sang mùa nhìn mây trời buồn quá
Nhặt chiếc lá rơi nằm lặng lẽ bên đường
Và có đôi khi chợt nhớ lại chợt thương
Tìm về quán xưa lâu rồi không trở lại
Nơi chỗ ta ngồi vào mỗi chiều thứ bảy
Cùng ngắm mưa rơi cho đến lúc tan tầm
Em giờ ra sao đã trôi qua nhiều năm
Còn nhớ hay quên một thời yêu say đắm
Bao lần anh thấy tưởng chừng như gần lắm
Nhưng em đã đi xa khuất nẻo chân trời
Để rồi hôm nay trên phố có mưa rơi
Anh bước bơ vơ trên lối về lạnh giá
Nhìn từng dòng người cứ lướt qua vội vã
Thấy bóng ai kia mà cứ tưởng em về
Và có những chiều sao thấy dài lê thê
Tựa cửa nhìn mây nhớ dư âm ngày cũ
Hoàng hôn dần xuống đàn chim về trú ngụ
Chỉ thấy không gian yên lặng đến vô thường
Tháng mười hai về ta nhớ một người thương.
Ngày chủ nhật tháng mười hai trăn trở – (Hồng Giang)
Ngày chủ nhật tháng mười hai trăn trở
Câu thơ tình viết dở cũng mong manh
Cúc Hoạ Mi trên phố vắng chòng chành
Gió se sắt long lanh vờn sương sớm.
Chiếc lá khô rớt ven đường nghịch ngợm
Cuối năm rồi mà tưởng chớm heo may
Đêm dường như cũng thấy ngắn hơn ngày
Giấc mơ muộn chửa kịp say đã sáng.
Lão thời gian vẫn còn đang lơ đãng
Kệ tháng ngày sao nhãng nắng hanh hao
Ly cà phê đắng đót chẳng ngọt ngào
Rơi từng giọt đọng khát khao vương vấn.
Ở nơi đó người phải chăng vướng bận
Những lo toan lận đận tháng ngày qua
Hãy lau khô dòng lệ ướt nhạt nhoà
Dang tay đón giấc mơ hoa khờ dại.
Tháng mười hai câu thơ tình khắc khoải
Anh viết hoài…..
Sao vẫn mãi…..
Chênh chao !
Tháng mười hai – (Văn Sồi)
Lạnh không em đã sang tháng mười hai
Nắng mong manh gió chòng chành vần vũ
Miền bắc lạnh bởi đang mùa chuyển gió
Không có em …nỗi nhớ đến nao lòng
Tháng mười hai rồi nơi em có rét không
Có nhớ anh nhiều như anh đã nhớ,?
Dòng thời gian buồn trôi hoài lặng lẽ
Anh một mình cứ dang dở mấy vần thơ
Tháng mười hai cây trút lá ngẩn ngơ
Ủ mầm biếc chờ mùa xuân thay lá
Cũng như mình ủ trong lòng nỗi nhớ
Để gặp nhau trao hết cả yêu thương .
Gió se sắt làm cong vênh nỗi nhớ – (Hồng Giang)
Gió se sắt làm cong vênh nỗi nhớ
Câu thơ tình trĩu duyên nợ trả vay
Lá khô vàng theo cơn gió lắt lay
Tháng mười hai chuỗi ngày dài khắc khoải.
Cuối năm rồi người còn đang mê mải
Gió mùa về tê tái nỗi vấn vương
Cúc Hoạ Mi vẫn nở trắng ven đường
Lão thời gian dường như là vội vã.
Con đường vắng đầy chênh chao xa lạ
Hàng cây buồn nghiêng ngả ngóng trông ai
Hoàng hôn rơi buông một tiếng thở dài
Sợ đêm xuống giằng giai heo hắt lạnh.
Nửa cuộc đời anh kiếm tìm nhặt nhạnh
Góp vần thơ sóng sánh gửi người xa
Câu yêu thương theo năm tháng nhạt nhoà
Nhưng chứa đựng bao la tình anh đó .
Tháng mười hai thơ tình theo làn gió
Gửi cho người….
Cháy đỏ…..
Một niềm tin!
Tháng mười hai về ta nhớ một người thương – (Phong Nguyễn)
Tháng mười hai về người có nhớ ta không
Mà thấy sáng nay lòng bồi hồi khó tả
Phố chuyển sang mùa nhìn mây trời buồn quá
Nhặt chiếc lá rơi nằm lặng lẽ bên đường
Và có đôi khi chợt nhớ lại chợt thương
Tìm về quán xưa lâu rồi không trở lại
Nơi chỗ ta ngồi vào mỗi chiều thứ bảy
Cùng ngắm mưa rơi cho đến lúc tan tầm
Em giờ ra sao đã trôi qua nhiều năm
Còn nhớ hay quên một thời yêu say đắm
Bao lần anh thấy tưởng chừng như gần lắm
Nhưng em đã đi xa khuất nẻo chân trời
Để rồi hôm nay trên phố có mưa rơi
Anh bước bơ vơ trên lối về lạnh giá
Nhìn từng dòng người cứ lướt qua vội vã
Thấy bóng ai kia mà cứ tưởng em về
Và có những chiều sao thấy dài lê thê
Tựa cửa nhìn mây nhớ dư âm ngày cũ
Hoàng hôn dần xuống đàn chim về trú ngụ
Chỉ thấy không gian yên lặng đến vô thường
Tháng mười hai về ta nhớ một người thương.
Tháng mười hai trăn trở – (Hồng Giang)
Chiều cạn rồi hạt nắng vẫn lang thang
Tháng mười hai giăng hàng vào nỗi nhớ
Câu thơ viết dường như còn dang dở
Hai chúng mình duyên nợ mãi cách xa.
Lời thì thầm em mới nói hôm qua
Cái nắng đông nhạt nhoà day dứt lắm
Một khung trời mà xa nhau vạn dặm
Ánh mắt nào đăm đắm xót tim anh.
Thời gian thì cứ lặng lẽ trôi nhanh
Ngước nhìn nhau sao chòng chành diệu vợi
Dấu yêu ơi xin em đừng nghĩ ngợi
Sóng xô bờ cát trắng đợi ngàn năm.
Phút lặng nhìn vài câu nói hỏi thăm
Sao hết được hàng trăm lời bày tỏ
Đành vậy thôi vần thơ tình bỏ ngỏ
Theo tháng ngày cùng cơn gió gửi trao.
Biển ngàn đời vẫn vậy đắm khát khao
Ru con sóng….
Dạt dào…..
Thương bờ cát!
Hôm anh cưới người ta – (Tiểu Tử HK)
Hôm anh cưới người ta chị chạy ra bến sông
Cải đương trổ ngồng vàng hoe làn tóc rối
Xa xa cánh đồng mịt mờ sương khói
Chị lỡ duyên mà khóc suốt cả mùa Đông
Bao kẻ dạm hỏi, mẹ cũng giục lấy chồng
Chị cứ chối từ vì còn thương người cũ
Mỗi lần nhớ anh chị ra ngồi tựa cửa
Dõi theo về một nơi xa xăm
Vết thương lòng chị mang ròng rã chín năm
Người cũng chưa một lần về đây thăm lại
Mùa Đông năm nay nắng chẳng làm vàng hoa Cải
Cho chị thêm thương nhớ một người
Chiều hôm ấy gió thổi khắp nơi
Hoa Cải vàng rụng rơi lả tả
Mẹ gọi cha, giọng vội vàng, hối hả
Chị đã không còn
Chị đã đi rồi
Đi về nơi xa xôi
Hoàng hôn nhuộm tím chân trời
Mây cõng buồn bay khắp ngọn đồi lạnh ngắt
Hoa cải giấu nụ cười sâu trong lòng đất
Có người đứng lau nước mắt tràn trề
Hôm ấy anh nghe tin được cũng vội quay về
Thắp cho người xưa một nén hương tạ lỗi?
Có những nỗi đau người làm sao thấu nỗi
Hỏi thật lòng: ” Anh có buồn lắm không?”
Hình như mùa Đông
Cũng khóc thương cho một người con gái
Nên cứ làm xác xơ cánh đồng hoa Cải
Bằng những giọt buồn ngay giữa tháng Mười Hai…
Trăn trở – (Hồng Giang)
Em có thấy đông đi ngang qua cửa
Tháng mười hai một nửa đã qua rồi
Cây bàng già từng chiếc lá rụng rơi
Thời gian cứ trôi đi nào ngoảnh lại
Anh vẫn mãi như một người khờ dại
Gom câu vần khắc khoải giấc mơ yêu
Nhặt nhạnh âu lo sợ cái nắng nhạt chiều
Đếm đong quá khứ ngày xưa vụng dại.
Tháng mười hai một mùa đông lạnh giá
Những mộng mơ cũng chẳng còn như xưa
Chẳng thể nào còn nghe tiếng em cười
Mùa đông về…nỗi nhớ…sao vẫn mãi!
Gió mùa về …lòng anh vẫn thao thiết
Những câu thơ trong đêm…lắng buồn
Đã xa rồi em, đã xa rồi đêm sương
Nhưng mãi nhớ người thương.
Đêm giáng sinh tháng mười hai – (Thục Anh)
Đêm giáng sinh tháng mười hai lạnh lẽo
Vừa thấy mưa rơi ngoài cửa sổ đêm
Ngồi một mình nghe tiếng chuông gió nhẹ
Từng khoảnh khắc trôi qua thật êm đềm
Tuyết trắng rơi, bao la ngàn sắc thắm
Mùa giáng sinh vạn vật lại khoan thai
Những bông tuyết không còn rơi lạnh giá
Mà hóa thành lời chúc trong đêm dài
Đêm giáng sinh sao thật ấm áp lạ
Mùa đông về tình yêu lại sắt se
Dẫu cho trời mưa lạnh lùng đến thế
Tôi vẫn thấy ngọt ngào một tình thơ.
Mười hai tháng cuối năm – (Linh Chi)
Mười hai tháng cuối năm cứ thế trôi
Mùa đông về lạnh giá cũng thêm xao xuyến
Tháng mười hai rồi mùa giáng sinh đến gần
Mỗi sớm mai hồng vàng ươm nỗi nhớ
Đêm giáng sinh phố xá rộn ràng
Nhưng lòng người sao vẫn cứ đơn côi
Bước chân trầm lặng giữa phố đêm rơi
Đợi mong giấc mơ, đợi mong người về lại
Tháng mười hai cho nỗi buồn thêm sâu
Những hàng cây khô xác với mưa bão
Câu chuyện tình yêu đan vào mộng mơ
Có lẽ chẳng bao giờ quên được, mười hai tháng cuối năm
Lòng người cứ mãi nhớ nhung
Tháng mười hai về ta nhớ một người thương.
Bộ thơ tháng 12 chào tạm biệt năm cũ
Cuối năm là thời điểm để nhìn lại và chào tạm biệt những tháng đã qua. Các bài thơ dưới đây sẽ giúp bạn tổng kết và chia tay năm cũ, đồng thời đón chào năm mới với hy vọng, ước mơ.
Tạm biệt năm 2023 – (Ngọc Bùi)
Tháng mười hai rơi theo tờ lịch cuối.
Thời gian đang gói ghém túi hành trang.
Ta bước qua năm cũ thật nhẹ nhàng.
Cuốn nhật ký đã lật sang trang mới.
Đông dần tàn và mùa xuân đang tới.
Em có nghe trời đất nói gì không …
Thoáng dư hương mùa hoa cải bên sông.
Như còn đó câu đợi chờ, mong nhớ.
Chút heo may nhẹ nhàng như hơi thở.
Sân ga chiều đưa tiễn một mùa đi.
Phút chia tay chẳng nói được điều gì.
Nghe trong gió mùa xuân về trước ngõ.
Áng thơ xuân như lời tình mới ngỏ.
Nụ hồng đào e ấp chờ bung hoa.
Cánh mai vàng như nói hộ lòng ta.
Chào xuân mới! Mùa an khang, hạnh phúc.
…Tháng mười hai dạt dào bao cảm xúc.
Gửi lời chào tạm biệt năm 2023 …
Mang xuân về cho em – (Gia Bảo)
Phương trời xa anh có nhớ em không..!?
Tháng mười hai qua.. sắp tàn đông rồi đó
Cúc họa mi mùa này đang đua nở
Hoa cải trổ ngồng bung trong gió lả lơi
Em ngẩn ngơ buồn, lặng lẽ, chơi vơi
Lẻ bước đơn côi giữa khung trời lạnh giá
Phút giao mùa em nhớ anh nhiều quá
Vòng tay mềm muốn ôm cả trời thương
Mặn chát môi mềm, mi ướt đẫm giọt sương
Tim nức nở người thương ơi có biết
Có khi nào em nợ anh kiếp trước
Nên bây giờ khắc khoải nỗi chờ mong
Chờ vòng tay anh xua giá lạnh mùa đông
Chờ nụ hôn sưởi ửng hồng đôi má
Để yêu thương đan vào nhau nghiêng ngả
Nỗi nhớ mãi ngọt ngào.. hương tình ái lên men
Đông dỗi hờn mưa gió lạnh đan xen
Nỗi nhớ lấm lem mà sao lòng chợt ấm
Em lang thang giữa đất trời gió lộng
Nước mắt rơi rồi.. lỗi tại bởi mùa đông…
Phương trời xa anh có nhớ em không
Mang xuân về cho em xua mùa đông buốt giá…!!
Viết cho tháng mười hai – (Hồ Phi Hưng)
Ta viết bài thơ gửi vào tháng 12.
Tháng của ưu tư với bao trăn trở
Tiễn mùa đi lưu luyến đọng bên lòng
Ngày cuối năm sao chạnh lòng thương nhớ.
Ta viết cho ta câu thơ với bao nghĩ suy
Về một thời xa xôi
Nghe cái rét mùa đông hoang lạnh
Trời chiều xa hun hút nẻo về.
Ta viết bài thơ tiễn một mùa qua
Sao nghe tiếng lòng thao thức
Bịn rịn chi sao thấy buốt nhói trong lòng
Một chút heo may gọi nhung nhớ vơi đầy.
Ngày cuối năm ta lội về lối cũ
Chút bâng khuâng thao thiết ánh trăng gầy
Nghe nhoi nhói đâu đây trong lồng ngực
Khoảng trời xa vời vợi… tháng 12….
Buổi sáng cuối năm – (Long Phan)
Cơn gió lạnh chợt ngang qua buổi sáng
Lòng bâng khuâng khi cuối tháng Mười Hai
Ngoảnh phía sau đã đi một quãng dài
Nhưng phía trước con đường đâu đã hết
Vẫn còn đó gánh mùa còn nặng mệt
Vẫn còn đây là mấy chặng khúc cua
Cuộc mưu sinh nào đã hết gió lùa
Ta lại hỏi ta vượt qua không nhỉ?
Nếu tự thân ta có thừa chăm chỉ
Nhưng Trời cho còn đợi những cơ may
Nhìn dòng đời ai nắm chắc vơi, đầy
Nghe thổn thức chút suy tư trong dạ
Dẫu bão giông ta xem không chi cả
Bởi ta sinh trên thửa ruộng bạc màu
Cây trổ hoa giữa nắng trước mưa sau
Và tồn tại đợi ra mùa quả ngọt.!
Sáng cuối năm …bỏ qua buồn đắng đót
Xếp vào trong ngăn tủ những âu sầu
Khi đương đầu với ngõ ngách bể dâu
Hãy mơ ước về chặng đường phía trước …!!!
Ngày cuối tháng – (Hồng Giang)
Xé tờ lịch cuối cùng ngày ba mốt
Tháng mười hai dại dột sắp qua rồi
Chiếc lá vàng ngoài khung cửa rụng rơi
Theo cơn gió nổi trôi vào dĩ vãng.
Câu thơ tình vần gieo đầy lãng đãng
Đông cạn rồi bảng lảng đợi xuân sang
Lão thời gian dường như cũng phũ phàng
Kệ ngày tháng lang thang se sắt nhớ.
Ở nơi đó người có còn trăn trở
Câu hẹn thề duyên nợ thoáng bay qua
Vài hạt mưa trên phố vắng nhạt nhoà
Có phải chăng cách xa là số phận.
Nửa đời rồi sao vẫn còn lận đận
Câu thơ tình vướng bận chữ nợ duyên
Bến ngàn năm còn nhung nhớ mong thuyền
Ghềnh đá mãi một lời nguyền se sắt.
Hoàng hôn xuống nắng chiều vương chợt tắt
Liệu ai còn…..
Gom nhặt……
Nỗi sầu rơi!
Vần thơ cuối năm – (Hồng Giang)
Ngày hai bảy tháng mười hai sắp cạn
Câu thơ tình rao bán chẳng người mua
Chiếc lá khô se sắt giỡn gió lùa
Lão thời gian trêu đùa cong ngày tháng.
Vần thơ viết cuối năm đầy bảng lảng
Con chữ nào lơ đãng giận hờn nhau
Để chiều đông cũng khắc khoải bạc mầu
Nhòa nhạt nắng đớn đau vàng sắc lá.
Có phải chăng chúng mình xa nhau quá
Nên thơ tình cũng xa lạ ngẩn ngơ
Hay là do tại ai đó thờ ơ
Đem nỗi nhớ thẫn thờ tìm nỗi nhớ.
Tháng mười hai câu thơ tình trăn trở
Biết bao giờ trả hết nợ tình xa
Cuối năm rồi ngày tháng cứ trôi qua
Nghoảnh mặt lại chỉ còn ta mong ngóng.
Vần thơ viết trải dài theo hy vọng
Nửa cuộc đời….
Lắng đọng….
Trĩu vấn vương !
Mùa cúc họa mi – (Lam San)
Tháng mười hai lặng lẽ bước ra đi
Bỏ lại mùa cúc họa mi vừa nở
Những nỗi buồn đã ở lại mùa cũ
Để mùa sang hạnh phúc sẽ quay về
Bản tình ca gió hát em có nghe?
Chuyện cúc họa mi nở bừng mùa đông ấy
Cúc trắng tinh như tuổi em mười bảy
Vẫn ngẩn ngơ, day dứt mối duyên đầu
Chuyện cũ qua rồi, không phải buồn nữa đâu
Em hãy mở lòng và cho mình cơ hội
Sẽ chẳng còn ai làm em buồn, em tủi
Vậy cứ vui lên, hạnh phúc sắp tới rồi
Chim vẫn réo hót ở trên cành đấy thôi
Bão cũng tan rồi, chỉ còn ngày nắng ấm
Cuộc đời này còn nhiều điều đẹp lắm
Quá khứ xa xôi em giữ mãi làm gì
Hãy sống cho mình, và phải hạnh phúc đi
Mùa cúc họa mi sẽ dịu dàng như trước
Bởi ở đâu đó nơi cuộc đời phía trước
Lời kết
Trong không khí lạnh giá, tháng 12 là thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới với biết bao cảm xúc đa dạng. Những bài thơ tháng 12 dù vui vẻ hay buồn bã đều giúp bạn cảm nhận sâu sắc hơn về tháng cuối của năm cũ.
Nguồn: https://thovietnam.org
Danh mục: Tháng, mùa trong năm